Đó là câu chuyện về Thomas Watson Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Tom căng thẳng nhưng không dễ chịu thua.
Nó trở thành mã di truyền của IBM. IBM là những cột mốc trong đó. Ngày nay, không cần phải là một nhà marketing người ta cũng có thể biết rất rõ rằng điện thoại di động Nokia hay ti-vi Samsung hoặc là một chiếc Toyota rất khó mà bán được nếu thiết kế không được xem là một loại hàng hóa.
Và bản danh sách chín đối tượng được ông liệt kê như sau: Những người bạn Mỹ của ngài trên đất nước vĩ đại này sẽ ca tụng ngài. Phòng đọc sách ở cửa ra vào là một thư viện tuyệt đẹp với thảm Ba Tư và lò sưởi vào mùa đông.
Đây là lần đầu tiên ông làm chủ và kết quả là ông chủ này hết sạch cả vốn. Và sự nghiệp lẫy lừng của ông đủ sức mạnh là một cuộc thí nghiệm đáng tin cậy. Nó được truyền đi vừa như một giai thoại vừa như một khẳng định chắc chắn.
Năm 1927, Watson quyết định loại bỏ bộ phận Cân và Đo để dốc toàn lực vào các bảng tính. Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha. Toàn bộ mục tiêu đã đổi từ chỗ khách hàng sang hàng loạt những cạnh tranh nội bộ.
Liệu những chủ đề này có liên hệ gì với nhau? Watson trở thành CEO của CTR vào năm 1914. Nhưng trong lời dẫn của bài viết, bà viết một câu duy nhất: Công nghệ thì quan trọng nhưng con người phải trên hết (Technology is important but people must come first). Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn.
Nhiệm vụ của công ty này là, bằng tiền của NCR, đánh bại các công ty đối thủ. Vàtác giả này nhận định: Hoài bão của IBM đến từ Thomas Watson. Ông tung ra thông điệp cuối cùng, đẹp như là danh ngôn và là danh ngôn:
rồi đến cuối thế kỷ XX nó giảm thêm một nửa nữa. ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy). Cũng như lần cha ông về bên kia thế giới, Watson đã bỏ tất cả để ở bên mẹ của mình.
Bởi vì, trước sau như một, cho đến tận ngày nhắm mắt xuôi tay, ông vẫn nhắc lại luận điểm con người như là toàn bộ ý nghĩa của công việc kinh doanh. Bầu không khí cởi mở và hòa đồng được thiết lập. Giáo sư Drucker, người đã không dừng lại ở chỗ chỉ ra rằng quản trị là cần thiết với doanh nghiệp
Ông tung ra thông điệp cuối cùng, đẹp như là danh ngôn và là danh ngôn: Một trong những cống hiến vĩ đại nhất của Watson cho lý luận quản trị là nghĩ ra hệ thống bảo hiểm suốt đời và nghỉ phép có lương cho nhân viên. IBM còn lưu cả bản quảng cáo này trong biên niên sử.