- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ. Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác. Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.
Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi. Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen.
Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây? Anh họ và chị út ngồi vào bàn. Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.
Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén. Như một khẩu hiệu của tâm thức. Có lẽ đã đến lúc đi ngủ.
Đó là sự thiếu hòa hợp của họ với đối tác hôn nhân. Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước. Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần.
Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to. Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.
Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Bạn chấp nhận khuôn khổ như một cuộc chơi đầy thử thách.
Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt. Họ kinh doanh khách sạn. Mà cũng có thể các nhân vật ngoài đời diễn vở kịch đời quá dở.
Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn. Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa. Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ.
Họ nỗ lực vì điều đó. Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm. Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ.