Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.
Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết.
Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Cậu đã làm hết sức mình. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc.
- Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền.
- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. - Anh chỉ vào tấm bảng. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.