Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?. Một Al Gore trong chính trị khác với một Al Gore ở đời thường. Ba tuần sau, điện thoại reo.
Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng. Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Giờ đây ta cũng phải biết rằng nó đã kết thúc.
Cậu ấy có một cái đầu hung đỏ trong rất ngầu. Người đó có lòng nhiệt tình hay không? Có thật sự thích hợp với công việc này không? Nếu cảm thấy ứng viên quá e dè hay sợ sệt, hãy áp dụng những phương pháp khởi đầu câu chuyện mà tôi đã trình bày ở chương hai. Nhưng nên cẩn thận, nhiều từ mới nghe có vẻ thời thượng lại chẳng có tác dụng thiện cảm nào khi bạn giao tiếp.
Một bài nói sâu sắc, mới mẻ không bao giờ gây chán. Bởi những câu nói mà văn phong ngữ pháp quá khác xa khuôn mẫu thông thường sẽ làm tối nghĩa ý của bạn. Những câu hỏi như vậy có hai mục đích: giúp cho các bạn làm quen với nhau, hiểu biết về nhau rõ hơn so với những lời giới thiệu sơ lược ban đầu; và đây cũng là dịp để đo thử kiến thức của đối phương, bạn sẽ bắt đầu biết họ thuộc trình độ nào, có quan tâm thời sự hay không…
Hôm nay, trên đừng đến đây tôi đã gặp phải một chuyện rất buồn cười. Bob chẳng bao giờ cố gây cười một cách không tự nhiên. Nhưng đồng thời có nghĩa là nghề nghiệp và danh tiếng của thầy cũng ảnh hưởng theo đấy ạ!
Cuomo quả thật có một khả năng tranh luận rất hùng hồn. Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu! Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình.
Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50. Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Vì vậy hãy trở lại vấn đề chính của chúng ta: Làm thế nào để trò chuyện ăn ý với người bạn khác giới
Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế. Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác. Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian).
Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác. Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ. Tôi đã từng thấy ông vui vẻ và sôi nổi như thế nào khi nói về cái thời còn đi học ở Saint Albans (Washington), lúc cha ông còn là thượng nghị sĩ của Tennessee.
Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. Rồi vặn volume xuống, lấy hơi chuẩn bị nói… Nhưng cha mẹ ơi, cái miệng của tôi bỗng khô khốc như một miếng bông gòn! Và không một từ nào thoát ra cả. Nào là xem sách tham khảo về lĩnh vực này, hay xem các cuộc đối thoại trên băng hình… Ngoài ra còn nhiều cách thú vị khác nữa.