Do đó, hãy suy nghĩ và lập kế hoạch trước. Bây giờ, tôi sẽ giới thiệu lại với các bạn những người chúng ta đã gặp. Không còn nghi ngờ gì, bạn sẽ nhớ ngay ra họ khi gặp.
Nếu bạn không muốn quên uống thuốc vào buổi sáng và trước khi đi ngủ, bạn có thể để thuốc cạnh bàn chải đánh răng (giả sử một ngày bạn đánh răng hai lần, vào buổi sáng và trước khi đi ngủ). Quán cà phê “của tôi” nhỏ, không quá đông đúc, chỉ có năm hoặc sáu đôi ngồi xung quanh tôi. Họ phải làm sao cho khán giả hiểu được họ là ai và nhân vật của họ thế nào.
” Tuy nhiên, nếu có thể, hãy làm sau đó, khi mà người đó không nhận ra rằng bạn đang nhìn chằm chằm vào họ. Bây giờ, hãy nhìn anh ta một lần nữa, giơ ngón tay lên và tưởng tượng rằng thực ra bạn đang dùng ngón tay để khắc tên lên trán anh ta. Tức là đặc điểm có thể nhìn thấy này hay điểm yếu này không cần phải gây chú ý với chúng ta một cách đương nhiên và ngay lập tức.
Bạn đang đứng trên đỉnh của đống đổ nát Acropolis tại Athens. Đôi khi chúng ta tưởng rằng có hàng nghìn lý do khiến ta không nhớ nổi. Hình dung rằng cái tên Samantha đã được viết trên trán của cô ấy.
Đồng thời, “Pizza” chỉ là một ví dụ trong rất nhiều từ mà tiếng Anh vay mượn. “Một kì nghỉ tại Capri dành cho những người lính gương mẫu”. Sự ức chế này là hậu quả của những “sự cố” cụ thể - những sự cố có thể thổi bay kí ức trước đây của chúng ta… khi ta không thể nhớ tên một người nào đó khi họ vẫn nhớ tên ta.
Cuốn sách này cũng được viết vào những buổi tối ở quán cà phê. Mẹ đưa cho tôi một cuốn sách cũ bằng tiếng Anh hướng dẫn cách chơi những trò chơi bằng trí nhớ. Nếu chúng ta không đối xử quá nghiêm khắc với những thất bại đó, nếu chúng ta tin tưởng nó – nó sẽ không làm ta thất vọng.
Nếu bạn chưa nghe thật chính xác, hãy yêu cầu họ nhắc lại. Ba mươi năm sau, ông ta trở về vương quốc. Toscanini suy nghi vài phút rồi nói: “Anh có thể biểu diễn.
Anh lấy tờ giấy ghi chú ta và kẹp nó vào chiếc bàn của anh ấy. Hãy tạo ra một tập tin (nghĩa là nghĩ đến một căn phòng cụ thể trong ngôi nhà của chúng ta) và liên kết mỗi từ khóa với một đồ vật trong căn phòng. Tuy nhiên, trên thực tế, giảng viên và các nhà khoa học đó muốn dùng tiền của mình để đi đâu đó, nơi mà họ có thể gặp nhau trực tiếp.
Đây là một tình huống căng thẳng và lúng túng, và đa số chúng ta đều mắc phải sai lầm nghiêm trọng là xin lỗi họ. Hãy tạo ra một tập tin (nghĩa là nghĩ đến một căn phòng cụ thể trong ngôi nhà của chúng ta) và liên kết mỗi từ khóa với một đồ vật trong căn phòng. Hãy nhắc lại tên của họ ngay sau khi bạn đọc hay nghe được nó lần đầu tiên.
Đơn giản là họ không ý thức được sự thể hiện không tốt cũng như thông điệp mà họ truyền đạt! Trong những trường hợp như vậy, nếu bạn nhận thấy bối rối khi đứng trước người nghe thì hãy sử dụng phương pháp giúp bạn thư giãn và lấy lại tự tin trước khi thuyết trình. Vẻ đẹp của ngôn ngữ nằm ở chỗ các từ ngữ được sáng tạo từ rất nhiều nguồn khác nhau. Chính cảm giác lo lắng này giúp bạn nhận ra rằng hôm nay bạn phải lên tầng 4.