Anh có một niềm tin sắt đá vào mục tiêu của mình, ngay cả khi người khác cố tìm cách bán sự may mắn cho anh hay gièm pha, cản lối mong anh lạc hướng quên mục tiêu. Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc. Sự phấn khích dâng cao trong các hiệp sĩ.
Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình. - Jim nói giọng run run. Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt.
- Từ ngày thần Gnome nói với tôi là cây bốn lá không mọc được ở đây, tôi đã dành hết thời gian để tạo ra nơi này. - Đó cũng chính là điều tôi đang suy nghĩ đấy, anh bạn thân mến ạ. Tay chàng rớm máu và dính đầy đất.
Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa.
Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu. Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Tuy nhiên Sid vẫn quyết định leo lên núi.
Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi. Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ?
Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói. Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây.
Chính ta đã đưa ra lời nguyền: "Bất cứ người nào nhổ phải cây bốn lá sẽ chết trong ba ngày" Nhưng nếu trước bình minh ngày mai mà không ai nhổ nó thì Merlin sẽ phải chết vào lúc đó. dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá. Những tia sáng đã xuyên qua những tán lá dày tỏa xuống vùng đất, làm sáng cả một khu rừng.
Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng. Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. Trái lại lúc nào ta cũng ban đều cho mọi người một cách công bằng.
Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm. Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. - Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình.