Cũng như hết thảy những người dẫn đạo quần chúng, ông biết rằng cách thần diệu nhất để chiếm lòng người là bàn tới vấn đề mà người đó thường ấp ủ trong lòng. Ông Joseph Allison, đại lý cho công ty Westing-house, nói với chúng tôi: "Đã từ lâu, chúng tôi ráng làm cho một hãng lớn nọ mua máy của chúng tôi. Sau này, tôi áp dụng một cách lịch sự hơn, đối đãi với họ có lễ độ hơn.
Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng. Tôi ráng dùng phương pháp "Phải, phải". "Tôi đã nhận thấy rằng muốn cho tội nhân hợp tác với và trở lại con đường lương thiện thì khen những sự gắng sức của họ, có hiệu quả hơn là rầy, phạt họ".
Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ. Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y. Khi Roosevelt phải tiếp một người khách, thì cả buổi tối hôm trước ông nghiên cứu vấn đề mà ông biết khách ưa nói tới hơn hết.
Kẻ thù dữ tợn nhất về chính trị của Disraeli là Gladstone. ", "Đây là vài việc xảy ra mà tôi mong rằng các ngài đừng bỏ qua. Hoàng đế tươi như hoa.
Nhiều khi đói quá, được ít nho lót lòng chàng mừng lắm. Mà ta lại quên điều đó, có khi không biết tới nữa. Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J.
Al Smith cho gọi Lewis E. Ngài nói: "Chúng ta ở ngay bờ một vực thẳm. Nhưng, khi vì rủi ro, người bếp làm cháy món thịt quay thì bà đã không phàn nàn, còn vui vẻ tha thứ mà ăn.
Xin bạn nhớ rằng người viết bức thư đó làm trọng mãi (mua bán chứng khoán) ở thị trường chứng khoán Nữu Ước một nghề khó tới nỗi 100 người thì có 99 người thất bại. Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ. Mười lăm năm trước, có lẽ tôi cũng như vậy, khi đọc một câu như vậy.
Hỏi còn có phần thưởng nào quý hơn nữa không?". Vì ý kiến chúng ta khác nhau, cho nên phải ráng tìm nguyên nhân chỗ bất đồng đó". Tôi cãi: "Đừng nói chơi mà!".
Cũng không phải để phàn nàn nữa, mà để giảng giải cho người bán hàng nghe, nhưng người này chưa nghe, đã ngắt ngay lời: "Chúng tôi đã bán cả ngàn bộ đồ thứ đó, mà chưa hề có ai kêu nài chi hết". - Tôi cho họ biết rằng tôi sẵn lòng nghe họ giảng giải rồi sau mới cho biết ý kiến của tôi. Cũng không phải để phàn nàn nữa, mà để giảng giải cho người bán hàng nghe, nhưng người này chưa nghe, đã ngắt ngay lời: "Chúng tôi đã bán cả ngàn bộ đồ thứ đó, mà chưa hề có ai kêu nài chi hết".
Ông Schwab nói: - Thầy đưa tôi một cục phấn. Tôi sẽ học thêm được biết bao nhiêu điều!". - Vậy thì có thể đem bán cho một hãng xe được.