Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Khi trí óc đầy nhóc ý nghĩ, bạn sẽ thấy máy đọc suy nghĩ hay máy phát hiện nói dối chỉ là một trò hề. Xin lỗi nhé, buồn ơi.
Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. Ông viết tất cả, không sửa chữa. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.
Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được. Như một con rết hoặc như một con rắn.
Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú. Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này.
Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau. Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần. Mẹ vòng sang bên trái tôi.
Dù biết là tạm thời thôi. Khó có thể tốt cho đủ, chẳng bao giờ có thể tốt cho đủ, nhưng khi con người quên muốn tốt hơn thì là lúc họ bắt đầu quên nghĩa vụ, trách nhiệm thực tế khi làm người. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Rõ ràng phải đi trình báo. Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn.
Lải nhải cũng là chơi. Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ. Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết.
Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa. Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.
Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà. Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm.