- Khởi đầu thì khá tốt. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.
Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Điều gì sẽ xảy ra nếu một mình bạn không thể làm tất cả? Mọi thứ sẽ ra sao khi bản chất công việc quá phức tạp, đòi hỏi sự góp sức của nhiều, thậm chí là rất nhiều người? Nhiều lúc anh tự hỏi liệu sự thăng tiến có mang lại mức gia tăng thu nhập xứng đáng so với cái giá mà anh và gia đình anh đang phải trả hay không.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.
- Không sao, anh cứ tiếp tục đi. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại.
Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?".
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ.