Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần. Vậy thôi, bạn sống bình thường. 18 tuổi là được tự do.
Nhưng họ sống không bình thường. Là thích cái gì thì làm cái đấy. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.
Cả đám trông như những chú ở chợ lao động rỗi việc. Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện.
Trốn học mà để bị nói. Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại. Thưa các chú, đó không phải chuyện tôi bận tâm.
Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách. Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc. Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ.
Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình. Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng. Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn.
Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác. Trong công viên thì toàn ma cô. Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức.
Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ. Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo.
Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang. Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn. Bạn sẽ đứng trên ngọn dừa kia, nhìn ra mặt biển đầy tàu bè kia.
Tất nhiên là không phải ai cũng thế. Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng.