Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo. Mà thản bởi vì lòng cần thản. Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi.
Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận. Để người ta phải nể.
Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa. Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa. Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế.
Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ. Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật. Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi.
Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ. Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng. Đó là niềm thất vọng lớn của tuổi trẻ.
Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả. Chắc hôm nay có việc gì.
Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè. Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem. Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.
Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ. Nhiều điểm rất giống tôi.
Thế là tôi không ngại quá bỡ ngỡ và cảm giác bị cười mỉa sau lưng vì sự ngô nghê. Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức. Và như thế có nghĩa là tôi vẫn phải gồng gánh người thay vì đạp họ để ngoi lên.
Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng. Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn. Cái đuôi nó rơi xuống màn hình.