Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm. Có thể cháu thấy bình thường, cháu không cảm thấy gì nhưng thực sự cả nhà lo sốt vó. Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi.
Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy. Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.
Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Chứ cháu nhận thức được đấy ạ. Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu.
Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác. Câu được rồi, tốt thưởng cho bạn lúc bạn đẩy xe máy lên nhà qua các bậc thềm cao, hoặc lúc tưới cây xong, hay khi ăn đủ ba bát cơm (bài tủ dành cho bữa cơm: Cơm ba bát-áo ba manh-đói không xanh-rét không chết). Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.
Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Xôi em để trong lồng bàn. Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà.
Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa. Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%.
Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm. Chắc mẹ không đi được một mình. Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn.
Dù những kinh nghiệm đó rất dễ tìm với một cảm quan chịu khó rung động. có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.
Cũng như hôm cưới chị cả vừa rồi, bạn chạy lăng xăng suốt. Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Hoặc… Nói chung vậy thôi.
Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói. Dù mẹ không bay, không bay đâu. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy.