Chàng liều mượn hai ngàn rưỡi mỹ kim rồi đi về miền Đông. Abraham Lincoln nghiệm rằng phần nhiều người ta biết an phận mà được sung sướng. Ông đã mở hãng với cái vốn 450 mỹ kim và một ý mới trong đầu.
Một lần ông thấy một bà khách đứng đợi tại một gian hàng mà chẳng ai tiếp bà hết. Thứ hai trước, ông đã không thắng nồi Lee, bây giờ y đã qua sông, mà lực lượng của ông chỉ có thể bằng hai phần ba hôm đó thì làm soa thẳng nồi được y nữa? Mà chúng ta muốn những gì? ít lắm, nhưng khi chúng ta đã muốn thì chúng ta nằng nặc đòi cho kỳ được.
Mà bức thư của nó có khác gì một tờ châu tri không? Tôi không ưa cái giọng đàn anh đó. Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà. Hai ngàn năm trước Thiên Chúa giáng sinh, một ông vua Ai Cập nói nhỏ với con ông như vầy: "Phải khôn khéo biết ngoại giao, con như vậy đạt được mục đích dễ dàng hơn".
Xét cho cùng, tôi chỉ là một người cần được tình thương yêu cũng như những người khác. Chúng ta can đảm nhận kỹ chân lý này: Mỗi người mà chúng ta gặp đều tự coi có một chỗ nào hơn ta. "Giữ nụ cười trên môi" Có nhiều bà muốn gây mỹ cảm, tiêu cả một gia tài để đắp vào thân những nhung cùng vóc, đeo vào mình những vàng cùng ngọc, mà hỡi ơi, quên hẳn cái bộ mặt của mình đi, bắt nó mang những nét chua ngoa và ích kỷ.
Bạn cũng có thể bắt một người làm công phải chăm chỉ làm việc cho tới khi bạn quay lưng đi, bằng cách dọa tống cổ hắn ra cửa. Không những hơn về vấn đề binh bị và hải quân - điều đó đã đành - mà hơn cả về khoa vật lý học nữa. Ngồi bên trái tôi là ông Grammond, bạn cũ của tôi; ông này đã nhiều năm nghiên cứu Shakespeare.
Và ông ta lấy làm ân hận vì sự đó lắm. Thiệt là bậy và ngu quá. Ông nhất định từ đó không chống lại ý kiến người khác nữa.
Đời của ông là một bi kịch, mà như vậy chỉ do hôn nhân của ông. (Nhà buôn chắc tự nhủ: "Thì đúng rồi, cố nhiên họ phải gánh những phí tổn đó chứ, vì họ thu cả triệu bạc lời, trong khi mình nai lưng ra làm để kiếm từng xu. Nếu không thì bị thiên hạ bỏ quên.
Người chủ đó không hài lòng về chị ta lắm. Mười hai cách làm cho người khác nghe theo mình 1. Von Bulow tự nhún để khen ngợi, biểu dương Người, và Hoàng đế đại xá cho hết, vui vẻ truyền: "Trẫm và ngươi không nên rời nhau.
Phần đông chúng ta đầy thành kiến và thiên vị. Tôi cãi: "Đừng nói chơi mà!". Ông Tòa Hoffman ở tòa án Cincinnati, đã nghiên cứu cả ngàn thảm kịch trong gia đình cách đây vài năm có tuyên bố: "Mười vụ ly dị thì có tới chín do thiếu sự hòa hợp trong lúc ái ân".
Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao. Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy.