Nếu thế vẫn chưa đủ thì trong suốt cuộc đời, chúng ta không thể sử dụng đến 10% khả năng của trí nhớ! Hàng tỉ thứ chúng ta ghi nhớ trong phần đời còn lại sẽ thêm vào chỉ 10% trí nhớ của chúng ta. Ví dụ như, trong nhà tôi thì ở ngay phía bên trái cổng ra vào là bếp. Điều này nhắc nhở anh phải nhấn mạnh điểm đáng lưu ý này.
Bằng cách này, sẽ không cần đến các hãng lữ hành nữa. Việc bạn kể lại chuyến tham quan của bạn ở Hy Lạp gợi cho người bạn đó nhớ đến một chủ đề hoàn toàn khác, có liên quan đến một từ ngữ, một câu chữ hay một ý tưởng trong câu chuyện bạn kể. Hãy đọc thật to đồ vật đầu tiên trong danh sách.
Đúng vậy, cuối cùng ngày thi cũng đến. Bad (xấu) là một từ có nghĩa trừu tượng, rất khó để bạn tưởng tượng ra “hình ảnh”. Chúng ta không quên nghĩa của từ bourgeois nhưng chúng ta lại chưa bao giờ được biết về nghĩa thực của nó!!! Và kết quả là chúng ta cảm thấy lúng túng khi nhận ra rằng chúng ta không biết nghĩa của từ đó.
Tôi đang muốn nói đến những thứ chúng ta có thể bắt gặp hàng trăm lần trong một ngày. Ngay sau sự kiện đó, tại khách sạn hay tại nhà, bạn hãy viết lại những thông tin chi tiết về người đó lên phía sau tấm danh thiếp (hay một mẩu giấy). Chúng ta không nên nhắc đến từ “động lực” như một khái niệm chung chung, hay nói cách khác động lực không chỉ là khát khao cải thiện trí nhớ.
Hay một tập tin khác là phòng ngủ, tập tin này chứa đựng “danh sách mua sắm”,… Bộ não người được cấu tạo theo một cách độc nhất vô nhị. Chúng ta cùng quay trở lại với từ “acrophobia”.
Phần lớn các trường không cho học sinh cơ hội lựa chọn phương pháp học phù hợp và hiệu quả cho mình với tư cách là một cá nhân. Trong phần tiếp theo, bạn sẽ học được cách chuyển từ khuynh hướng suy nghĩ tiêu cực sang tích cực. Điều mà tôi luôn ngạc nhiên là các chuyên gia, các giảng viên am hiểu và đầy kinh nghiệm, hay những người bán hàng có những sản phẩm tuyệt vời lại không thể che giấu được tính nhút nhát của mình.
Ý của tôi là con người chỉ có một cái đầu với một hệ thống ghi nhớ. Sự liên kết liên tưởng cần thiết cũng không được thiết lập và chắc chắn bạn sẽ không thể nhớ thực hiện các công việc đã đưa ra. Đó có thể là khói, nước, sự chuyển động của đồ vật và cả hiệu ứng âm thanh đánh bại cả những người làm nên bộ phim Nightmare on Elm Street (Ác mộng phố Elm).
Kĩ thuật viết tắt các chữ cái đầu cũng rất hiệu quả để ghi nhớ thật nhanh các nhóm ít người. Tưởng tượng chúng đang trong trạng thái hoạt động (một chiếc xe Mercedes đang phóng đi trên đường với bốn quả cam). Chắc là bạn cũng đã thấy cái mi-crô được gắn trên phần trên của khung hình.
Tôi không biết câu nói đó của Konard Adenauer có thật sự đúng hay không. Ví dụ, Pumiko, Robert, Mei và Anish. Đồng thời, có một vấn đề về áp lực khi chép toàn bộ bài giảng.
Họ phải làm sao cho khán giả hiểu được họ là ai và nhân vật của họ thế nào. Lúc này chúng ta bắt đầu nghĩ đến cụm từ “Chỉ hai phút thôi”. Bạn vừa vẽ gì vậy? Đó rất có thể là một chiếc vương miện hay một chiếc Hamburger.