Đây là thời điểm mà phần lớn các nhà nghiên cứu cho rằng Watson khởi nghiệp. Giai thoại này không bao giờ tới tai nhân viên IBM, quá tệ để hàng chục ngàn nhân viên IBM phải tuân theo quy định của cha tôi. Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng.
Năm 1915 ông đã bắt đầu nói về chữ think tự do của ông, thấy cái gì đúng, có lợi, dựa trên cơ sở chung là con người thì ông làm màkhông sợ bất cứ áp lực nào, kể cả dư luận báo chí. Watson vì giận Harvard nên đã ra lệnh cho Bryce và Lake, đầu tàu của phòng thí nghiệm, hãy chế tạo máy tính tự động mang tên IBM. Nhưng Watson, sau khi gia nhập ban quản trị điều hành 900 nhân viên bán hàng ở 200 chi nhánh trên nước Mỹ, lại học ở đây những chi tiết hay.
Các nhà máy của IBM giờ đây nhiều nơi dùng để sản xuất cả súng ống. Nếu lý thuyết nhị phân cho phép tính toán thì các ống chân không cho phép thực hiện điều đó một cách nhanh nhất. Chẳng hạn như khi mọi người thảo luận về phàn nàn của khách hàng rằng các thẻ đục lỗ của CTR quá to và cồng kềnh làm vướng bận khi đưa thông tin vào thẻ, thì Watson liền quay sang kỹ sư trưởng Walter Spahr và hỏi:
Có một nhóm người quan trọng mà Watson không viết vào danh sách của định đề con người. Công việc này của cha và Điều này gợi nhớ những năm
Đó làlý do nhiều người đã điên đầu vì những thất bạitriền miên của cha. 9, tại Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn độc lập ở Hà Nội, sau khi tiến hành cuộc khởi nghĩa giành chính quyền từ Nhật. Giờ đây ông chỉ còn đủ sức xoa đầu và ôm những đứa cháu nhỏ vào lòng.
The Wall Street Journal đã viết về Watson: Nhớ về Watson là người ta nhớ rằng: Ông chỉ nói sự thật. 1914 cho thấy Watson nhận một mức lương không cao lắm là 25.000 đôla và được chia 5% lợi tức sau thuế. Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng.
Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại. Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Với mục tiêu đó, Watson đã mời những nhân vật danh tiếng nhất của khoa học đến đây để làm nền cho cỗ máy tính mới.
Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi Gerstner không thể vượt lên trên lịch sử để làm theo cách của Watson. Cha của Tommy, chưa bao giờ thành công và gia đình phải vừa làm nông vừa khai thác gỗ.
Song song với những doanh nhân lẫy lừng của thế giới, điều khác biệt ở bộ sách này là chúng tôi đã khởi sự hành trình tìm kiếm những huyền thoại doanh nhân Việt Nam để, như một cố gắng, định vị xem ông cha ta ngày xưa đã khởi sự kinh doanh như thế nào. Mười hai năm sau ngày gặp Supa, Watson được American Foundation for the Blind trao tặng Migel Medal huy hiệu cao quý nhất của hội quỹ này, với lời đề tặng: Vì những cống hiến và thành tựu đặc biệt có ý nghĩa của IBM vì sự tiến bộ đối với cuộc sống của người mù và người khuyết tật thị giác. Rời Addison, Tommy vào học trường thương mại Miller ở thị trấn Elmira, thuộc thành phố Painted Post, cũng không quá xa nhà.
Nhưng cuối cùng, Tom lại trở thành người ảnh hưởng lên thế kỷ XX bằng cách lãnh đạo IBM. Điểm cuốn hút nhất của chuyến tàu là toa ăn uống. Là con trai cả của chủ tịch công ty máy tính thương mại quốc tế, Thomas Watson Jr.