Dư luận thì ác nhiều hơn thiện. Đến chỗ học không phải để học. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.
Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Tất nhiên là mệt mỏi. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel.
Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi.
Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ. - Vì ông không còn sự lựa chọn nào khác. Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn.
Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang. Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.
Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn. Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à. Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.
Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng.
Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn. Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý. Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.
Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà. Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn.
Bố xuống đường đi bộ về trước. Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay. Họ muốn và ép tôi sống theo cách của họ.