Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi: Nếu như họ không trả nợ được, vật họ đã mang thế chấp sẽ là của tôi hoặc tôi bán đi để lấy tiền bù vào số tiền tôi đã cho vay. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn.
Đúng như ông Algamish dự đoán. - Đúng thế! – Arkad trả lời. Tuy nhiên cũng có một số người đã bắt đầu nhận ra nhiều điều mới mẻ từ buổi chuyện trò trên.
- Nhưng tại sao tất cả mọi người không thể học được cách thức kiếm ra nhiều vàng để trở nên giàu có? – Nhà vua hỏi lại. Kalabad ngừng kể và chăm chú nhìn vào những gương mặt của các chàng trai: Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.
Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. Ông Arkad còn sẵn sàng cho những lời khuyên khôn ngoan và hướng dẫn họ đầu tư tiền bạc như thế nào để sinh lợi một cách an toàn nhất. Như vậy so với lúc cha bắt đầu tạo dựng sự nghiệp, con đã thuận lợi hơn cha rất nhiều.
Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình. - Kể tiếp đi con, câu chuyện của con làm cha bắt đầu thích thú. Tôn giáo được tôn vinh bằng những đền đài nguy nga tráng lệ.
Tôi ngủ thiếp đi và không hay biết gì cho đến khi những tia nắng của ngày mới chiếu trên mặt. Nghe thế, tôi trả lời với anh ta rằng, anh là một vị khách hàng vay tiền đáng thương nhất. Sau khi đánh bại quân Alamite xâm lược, nhà vua nhận thấy đất nước đang rơi vào tình cảnh đói nghèo nghiêm trọng.
Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này. - Đúng là một câu chuyện rất thú vị. Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này.
Một ngày nào đó, cháu sẽ mua một con lừa để cưỡi. Đối với những vụ đầu tư kinh doanh mà bản thân mình chưa nắm rõ hoặc không được người giàu kinh nghiệm chỉ bảo thì rất dễ bị mất vàng. - C các thần thánh đã hại tôi rồi.
Cho đến một hôm, ông ấy thất thểu tìm tôi cho biết, gia sản của ông đã khánh kiệt. Hành trang của anh là túi vàng và mảnh gốm nung của cha được gói cẩn thận trong tấm vải lụa cùng với một ít nô lệ và vài con ngựa. - Anh đừng nói như thế chứ Zabado! – Megiddo cãi lại.
Ở cuối hàng là một người mà các ông gọi là Tên cướp biển. Họ cũng là những người mến mộ tài năng và sự thành công của ông cháu. - Với tư cách là một thần dân luôn hết lòng với đức vua Sargon vĩ đại, tôi đến đây, đứng trước tất cả các bạn để thực hiện nhiệm vụ nhà vua giao phó.