Thế là tôi đã nhận được một tiếng "Phải" rồi. Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều. Ông đã mở hãng với cái vốn 450 mỹ kim và một ý mới trong đầu.
Là vì tôi muốn xui ông ấy mua những bức vẽ, mà tôi cho rằng hợp ý ông. Làm sao cho khách hàng có thiện cảm với ta, vui vẻ nghe ta, tin ta và theo ý ta? Theo giáo sư C. Hết thảy chúng ta chẳng như vậy ư? Và ông khách hàng bực tức, người làm công bất bình, ông bạn mất lòng.
Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn". Phải thường thường ngưng đọc để suy nghĩ những điều mới đọc và tự hỏi: lời khuyên đó, lúc nào có thể áp dụng được và áp dụng ra sao? Tại sao ta không dùng chiến thuật đó với người? Khi người ta hỏi ông Thủ tướng Lloyd George tại sao ông nắm được quyền hành lâu mà ông khác thì bị lật đổ, bị bỏ rơi, ông đáp: "Tôi luôn luôn ráng kiếm mồi hợp với sở thích của cá".
Dùng cách đặt câu hỏi để khuyên bảo người ta". Von Bulow đã biết chữa lỗi lại liền. Món ăn nấu rất khéo và dâng lên còn nóng hổi.
Vì họ đã thấy rằng chỉ có cách xử trí đó là không hại danh dự thôi". và bạn sẽ thấy họ thức suốt đêm để tập tành cho hoàn hảo. (Nhà buôn chắc tự nhủ: "Thì đúng rồi, cố nhiên họ phải gánh những phí tổn đó chứ, vì họ thu cả triệu bạc lời, trong khi mình nai lưng ra làm để kiếm từng xu.
Tôi ngắm nghía, thán thưởng và xin ông kể cho nghe vì những đại sự mà ông đã phát nó ra". Khi ông về nhà, sau cả một buổi chiều mệt mỏi vì ứng đối xã giao với các công tước phu nhân linh mẫn, ông nghe bà chuyện trò ngây thơ mà óc được nghỉ ngơi. "Giữ nụ cười trên môi" Có nhiều bà muốn gây mỹ cảm, tiêu cả một gia tài để đắp vào thân những nhung cùng vóc, đeo vào mình những vàng cùng ngọc, mà hỡi ơi, quên hẳn cái bộ mặt của mình đi, bắt nó mang những nét chua ngoa và ích kỷ.
Ông nghĩ tới cách mà người ta chưa từng nghĩ tới. Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa. Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy.
Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé. Tôi đã đập nhiều vố vào hãng Mỗ của ông ấy rồi và càng đập thì ông ấy lại càng binh vực nó. Mới đầu, viên thu thuế tỏ uy quyền của ông một cách ồn ào.
" Đứa nhỏ có kể vào đâu những lời đó. Người kia vâng lời, theo ý ông và có công giúp ông nhiều nhất trong cuộc vận động bầu cử đó. Steinmetz sung sướng.
Gặp nhằm lúc mới mua lại được một chiếc mà có lẽ ông khách keo kia sẽ vừa ý, bèn dùng điện thoại mời ông lại cửa hàng để xin chỉ bảo giùm một việc. Có ông ở vỏn vẹn có ba tuần. Và để trả ơn tôi, họ đã tán trợ những cải cách triệt để của tôi về pháp chế".