Song đến ngày mai, chúng ta lại tru tréo lên bởi vì chúng ta để mất vàng. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nền văn minh Babylon đã trở thành một dấu ấn quan trọng đối với sự tiến bộ vượt bậc của con người ở các kỷ nguyên sau này. Chứng kiến cảnh tượng ghê rợn đó.
- Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai. Tuy nhiên, thường trong các cuộc thương lượng, tôi vẫn luôn cảm thấy khó khăn khi tự thuyết phục mình tin theo những phán đoán đó. - Chẳng lẽ mình đã sai khi chọn lối thoát này? Chẳng lẽ mình đúng là một kẻ hèn nhát, một con người có linh hồn của một kẻ nô lệ ư? – Nghĩ đến đây, bỗng nhiên đầu óc của tôi bỗng trở nên tỉnh táo hơn.
Không biết bao giờ tôi mới đạt được ước mơ có được một cây đàn lia lớn hơn để có thể gảy nên những khúc nhạc mà tôi ao ước. Nó sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ tôi cần như trang trại, gia súc, mùa màng… Nhờ cha trao cho con một mảnh đất sét trên đó khắc năm quy luật của vàng mà giờ đây con có được như ngày hôm nay.
– Mathon hóm hỉnh bảo. Đến khi công việc bị đổ vỡ, họ mới cay đắng nhận ra những bài học đắt giá cho bản thân mình. Vì vậy, các bạn hãy xem xét cẩn thận các thói quen chi tiêu của mạn sẽ nhận ra một số khoản chi tiêu của mình.
Ông có đồng ý với tôi như vậy không? Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo. Chờ cho mọi người yên lặng, Arkad mỉm cười một cách độ lượng trước sự đùa cợt đó, rồi nói:
Quả thật, khi đã được tự do, tôi nhận thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều. Cháu đã học được cách tiêu pha ít hơn số tiền cháu kiếm được. Khi tôi hoàn toàn thất vọng thì gặp được bà Swasti.
- Có nhiều người vay tiền làm được như thế không, anh Mathon? – Rodan hỏi lại. Nhưng cũng nhờ đó mà ông đã học được nhiều bài học quý giá để có được những thành quả như ngày hôm nay. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày.
Tôi đánh giá cao cách làm này, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể thực hiện được và có thể làm bất cứ lúc nào. Nếu ông không làm việc, ông sẽ không tìm được niềm vui trong cuộc sống. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, bà Sira cưỡi trên lưng con lạc đà do tôi dắt đi phía trước, còn người hầu gái ngồi trên con lạc đà thứ hai và đi phía sau.
Quả thật, ông Nana-naid rất vui khi thấy ông có thiện chí học hỏi. Lúc đó, người nông dân cố ý trở lại chuồng để lắng nghe. Ông tốt nghiệp trường Đại học ở Nebraska, sau đó phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ suốt cuộc chiến tranh Mỹ - Tây Ban Nha.
Hàng tháng con tiết kiệm mỗi một đồng xu được trích ra từ số tiền lương rất ít ỏi của con. Ông Nana-naid cho ông một cái áo cũ và ông nhờ bà Swasti vá lại những chỗ rách rồi đem giặt giũ sạch sẽ, để chiều mai mặc vào mà đi bán bánh. Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình.