Bóng Đụ

Vợ yêu không chung thủy ~riho fujimori

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Cái đuôi nó rơi xuống màn hình. Nghĩa là bạn có cơ hội lén lút viết và gõ hơn.

    Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào. Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.

    Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn. Cái nồi inox đen sì.

    Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Có người cúi mặt bấm di động.

    Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng. Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Khi mà tôi lạc loài.

    Biết chỉ để biết mà thôi. Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều. Họ biểu trưng cho chính họ.

    Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn. Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó.

    Chúng nhan nhản và đầy bon chen. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé.

    Người bảo nghệ thuật là giản đơn. Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu. Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.

    Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết. Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác. Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap