Bóng Đụ

Sung sướng với em thư ký trong khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác cũng bị đau chân. Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện. Dưới nhà, cháu giúp việc đang nấu ăn sáng.

    Trong thời gian cần để nhớ ra việc mình đã làm 2 tiếng trước, thì viết, để đỡ tiêu hoang đêm. Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra.

    Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai. Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào. Hắn có thể đạt được trạng thái ấy một cách dễ dàng.

    Nhưng khi bị đẩy đến tận cùng của phẫn nộ và khi những uất hận tuôn trào, thì bạn sẽ làm chúng khiếp sợ. Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.

    Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng. Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm.

    Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Dù tôi biết nàng chẳng bao giờ có thể thông minh bằng tôi. Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn.

    Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn. Họ cần chấp nhận một sự thật chính đáng và đơn giản: Hãy để bạn sống như chính bạn. Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.

    Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa. Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện. Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.

    Chơi là làm cho người ta thấy hay khi chứng kiến, lại làm người ta chán kinh. Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được. Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi.

    Chưa nổi, đồng chí ạ. Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu). Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap