Vì thế, họ nói rằng sẽ nhất quyết tham gia và nắm chắc phần thắng trong tay. Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm. Vì vậy, con quyết định đầu tư toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình vào đó.
Tôi phải trở về nhà, phải trả hết nợ và xây một căn nhà để bắt đầu một cuộc sống mới với tầm nhận thức mới. Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Người đó dự trù sau khi mua xong sẽ cho dựng ba guồng nước để đưa nước vào mảnh đất ấy, biến nó thành đất có thể trồng trọt được.
Tội trạng của những kẻ nô lệ đám đánh cắp tài sản của chủ mình để đào thoát là rất nặng và có thể bị đánh chết. Một khi tôi đã nhận thức được tác hại của những hành vi đó thì tôi sẽ loại bỏ ngay. Hãy để cuốn sách dẫn dắt bạn đi từ một hoàn cảnh khó khăn, tiêu biểu là một cái túi lép xẹp, đến một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc, tiêu biểu là một túi tiền căng phồng, sung túc.
– Mathon hóm hỉnh bảo. Chiều hôm sau, ông đội một khay bánh mật ong lớn trông rất ngon lành và được bày rất bắt mắt đi dọc theo các con phố, cất tiếng rao hàng luôn miệng. - Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ!
Nhưng vì bà ấy mang vật này đến để bảo đảm, nên tôi không thể từ chối được. Theo thời gian, nó sẽ phát sinh lợi nhuận. Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được.
Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Công việc đã chứng tỏ nó là người bạn tốt nhất của ông. Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay, ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược.
- Kobbi, anh đã làm cho tôi thật ngạc nhiên về sự am hiểu của anh đấy!- Bansir vui mừng. – Chúng ta tụ họp ở đây là để thảo luận, xem xét mọi khía cạnh của các vấn đề. Ngoài ra, ông còn thấy bọn quản nô chửi bới và dùng cây roi quất thẳng tay vào những tấm lưng trần giơ xương của đoàn người khổ sai, nếu họ bước đi chậm chạp hoặc không giữ được hàng.
Sau đó, trong những lần tiếp theo, tôi đều cho ông Aggar vay luôn số tiền gốc và lãi. - Làm việc nhiều để được cái gì, hả Megiddo? – Zabado chen vào. – Nhìn dáng vẻ ngày nay, tôi nghĩ ông đã là một người rất thành đạt.
– Ông Algamish tươi cười đáp lại. – Chúng ta hãy lắng nghe tiếng hú của những con chó hoang kia. Dabasir cũng không có ý chia sớt với anh chút gì cả, thậm chí cũng không đẩy cho anh một vụn nhỏ bán mì nhỏ, mà để nó rơi xuống sàn nhà.
Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin. Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại. - Cháu đã hoàn thành xuất sắc trách nhiệm của mình, chàng trai trẻ! – Ông ấy nói với tôi một cách thân mật.