Bóng Đụ

Em cave thái lỗ lồn khít cực dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình. Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn. Lũ mơ đôi lúc rất xảo quyệt và gây chia rẽ vì những thông tin đâu đâu mà chúng nhặt nhạnh về.

    Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào. Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa. Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%.

    Im lặng ra về giữa dòng người hả hê. Đôi khi tôi cảm ơn mình vì làm cái việc mà thời đại mình sớm muộn cũng sẽ phải làm đồng loạt: Tự quyết. Một phần vì sự tàn ác của kẻ nắm quyền lực.

    Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh. Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết. Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.

    Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.

    Sáng nay 8 giờ bạn dậy. Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó. Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên.

    Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu. Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường.

    Liên miên liên miên đục vào óc. Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào. Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò.

    Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì. Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.

    Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình. Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi. Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap