Một người quen dửng dưng rất lạ. Nói cách khác, mỗi người chúng ta đều cần suy nghĩ để sáng tạo. Thì ra là cô ấy… Đã lâu rồi mình không được nghe giọng nói đó, mình cảm nhận được hơi thở đó, vẫn nồng ấm như ngày nào.
Hôm nay vui thật vui, điện thoại đang hết tiền tự nhiên có ai chuyển tiền tặng xài, đúng là như cá mắc cạn gặp nước vậy. Cục Ghét luôn phải sống trong buồn tủi, bị hấn hủi, khinh khi. Thì ra anh cũng đang ở đây, cô nhìn anh, ánh mắt ngỡ ngàng, ngựng ngùng như hồi hai người mới quen nhau.
Bầu trời hôm nay thật trong xanh, xanh như màu nước biển, xanh như đôi mắt cô. Đôi khi trong cuộc sống, người cam đảm nhất không phải là người dám chết với sự tuyệt vọng mà là người dám sống với niềm hy vọng. - Ừ, tao cũng mới làm 15 chai với ông anh họ ở quê lên hồi tối, giờ còn sây sẩm nè, học hành gì đâu ka.
Lại cái trò đó! Năm ngoái cũng chính cái trò này mà cả lớp đã bị Hậu cho “leo cây”. Hiếm có dịp như thế này, không tận hưởng cuộc sống thật phí. Mình tức lắm nhưng chỉ biết lấy đó làm bài học xương máu thôi…”
Nghe giọng cô ấy, không hiểu sao nước Trên cành cây đối diện, một chú Lười cũng đang cố gắng lê những bước chân nặng nề của mình về phía tia nắng để sưởi ấm, có lẽ bạn sẽ thấy điều đó không có gì đặc biệt nhưng với một loài vật ngủ 20 – 22 tiếng một ngày như Lười ta thì đó là một hành động khó tin. Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.
Tất nhiên có những giấc mơ sẽ mãi mãi không bao giờ trở thành sự thật nhưng hạnh phúc là một viên pha lê đa diện mà nếu bạn biết cách xoay để đón lấy những tia sáng, thì dù có một cạnh nào đó không phát sáng, lăng kính ấy vẫn sẽ lung tinh. - Một chiếc lá nhỏ, hai cái đuôi xinh. nhất, họ luôn tìm mọi cách để tôi đẹp hơn vì tôi có ích, còn cậu,.
Nhưng người ta vẫn thường nói "nghề chọn người chứ người không chọn nghề", thật vậy, như một bàn tay vô hình, số phận lại rong rủi đưa tôi đến với nghiệp "gõ đầu trẻ" một cách đầy tình cờ mà tôi cũng không thể ngờ đến. Điều đó đòi hỏi khả năng làm việc độc lập rất cao. Cầm vài đồng tiền công ít ỏi cuối năm, chị vội vã “ba bước đi, tám bước chạy” đến các cửa tiệm tạp hóa gần đó mong tìm mua được một món gì đó về làm quà cho hai đứa con nhỏ trước giao thừa như lời hứa với chúng.
Nếu bạn ném nó xuống bùn, nó sẽ kêu: "bẹt". Rồi cả bọn phá lên cười. Từ thuở khai thiên lập địa, tình yêu đã trở thành một thứ cảm xúc và nhận thức sơ khai đầu tiên của loài ngừơi.
Con cảm thấy thất vọng lắm! Dù bạn có là ai, thấp bé hay to cao, bình thường hay xuất chúng, chỉ cần bạn luôn là chính mình thì đó là điều giá trị nhất. Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.
Nếu bạn bỏ viên đá đó trong túi, ta gọi đó là. Điều mà ta cảm thấy ray rức nhất là lúc trước đã không dành nhiều thời gian quan tâm mẹ con hơn nữa. Nhưng dù sao tự nhiên cũng thấy vui vui.