Mặc dầu vậy, ông ta vẫn nhất định coi những giờ làm việc từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều là khoảng thời gian chính trong ngày, còn 10 giờ trước và 6 giờ sau khoảng đó là phụ, chỉ như một đoạn mở và một đoạn kết vậy thôi. Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn. Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.
Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi. Trên hàng trăm bến xe ở ngoại ô, mỗi buổi sáng bạn thấy những người bình tĩnh đi đi lại lại trong khi công ty xe điện trắng trợn ăn cắp thời giờ quý hơn vàng của họ. Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.
Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm. Không có gì so sánh với nó được. Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.
Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn. Vậy bạn nên để, chẳng hạn, từ 9 giờ đến 11 giờ rưỡi để làm một việc mất giờ rưỡi. Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.
Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình. Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe. Nếu viên chức ấy muốn sống đầy đủ thì phải thu xếp trước công việc mỗi ngày.
Nó mạnh tới nỗi có những người suốt đời sống để tìm hiểu thêm, mà vẫn luôn luôn bị nó lôi kéo đi và cứ trượt chương trình của mình hoài. Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu. Vậy bạn phải tiến chầm chậm.
Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần. Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về. Còn nhiều cuốn nổi danh hơn nữa.
Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách. Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn. Tất cả các hiền nhân của mọi thời đều đồng ý về chỗ đó.
Bạn phải dùng thời gian đó để tạo sức khoẻ, lạc thú, tiền bạc, danh vọng và tu luyện tâm hồn. Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều. Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.
Nhiều người tối nào cũng ngồi rồi vì họ nghĩ rằng nếu không ngồi rồi thì chỉ có cách là học văn chương, mà chẳng may họ lại không thích văn chương. Trong phạm vi cuốn sách nhỏ này, tôi không thể chỉ cho bạn mới đầu nên làm công việc nào, nhưng tôi có hai lời khuyên khá quan trọng. Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt.