Thừa tướng Cao Hoan nhà Đông Ngụy trước khi qua đời đã gọi con là Cao Trừng đến bên giường dặn dò các phương sách dùng người để dựng nên nghiệp bá, đặc biệt nói về Mộ Dung Thiệu Tông, đối thủ của gian thần Hầu Cảnh. Công nhân viên chức nghe tin, có người đầu óc mê muội không biết nên làm gì, có người lén gọi điện thoại tìm nơi cộng tác khác để khỏi cùng chết liền với công ty. Ông quy định mỗi nhà trồng một cây du, 10 cây mỹ bạch, 50 gốc hành, một ruộng rau cần, nuôi 2 lợn nái, 5 con gà.
Một hôm bỗng nhiên có người đến tố cáo một vị thống lĩnh nọ sắp tạo phản. Điều đó không có lợi cho người có quan hệ với họ. Loại người như thế đặc biệt nhiều trong thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc mà đời sau cũng không hiếm.
Nghe xong Chu Du nổi giận đùng đùng thì Gia Cát Lượng lại gỉa vờ hoảng hốt vội nói: “ Lỡ lời nói bậy rồi, đáng chết, đáng chết". Hai ví dụ trên cho thấy tìm hiểu ý đồ của đối phương là điều vô cùng trọng yếu. hợp này anh có thể dùng tỉ dụ, ám thị.
Ăn miếng trả miếng, trở mặt nói xấu, đối phương cố tình không cho anh rút lui thì anh làm sao lai cứ nghênh mặt ra, miệng câm như hến mà không phản kích? Về sau người đó đến gặp Quách Giải nhờ can hiệp. Thời xưa Yến Anh của nước Tề đi sứ nước Sở.
Anh không tìm thấy địa chỉ chứ không phải đường đông quá". Bây giờ Trương Cư Chính lại xúi thích khách phản cung. Hoàng Lan Giai vừa giận vừa hận, rời phủ họ Tả, thả bước đến Lưu Li Xưởng xem tranh giải phiền.
Trần Dĩnh nhận công tác không bao lâu thì đã thân thiết đậm đà với Tưởng Giới Thạch, về danh nghĩa là thư ký Anh văn, thực tế là tình Thế là hai bên thành bằng hữu. Dương Tiểu tâu khấu đầu tâu rằng: "Lão Phật gia phúc lớn bằng trời, phải chăng có thể cho nô tài một chữ?”
Một phương pháp vu hồi khác là dùng ý thực mà lời hư. Carl nói: "Thôi tôi không cầu bà chúc phúc, tôi không có gì đẹp" Không quen biết mà sờ mặt người ta thật là vô lễ, lại giả vờ xin lỗi, kỳ thực sự đố ky của bà già đối với cô 1 Lộ một xấu che trăm xấu: Lợi dụng khu vực mà trong tư duy người ta lộ ra một chỗ xấu có thể khiến người ta không thấy các chỗ xấu khác.
Không những anh ta phụ trách tổ công việc của tổ mà còn tự mình không bao giờ đến trễ về sớm nữa. Hôm nay mà ông bước ra được khỏi của thì tôi không phải họ Trần. Hổ có thể là chức vị hay chức tước của anh.
Người học trò đã đạt được mục đích đền ơn. Cụ thể ra, hào quang mà một người mượn không nhất thiết phải trực tiếp mà có một số hào quang tựa hồ không sáng lắm nhưngg cũng có uy lực, không thể xem thường. Tướng Thục Vương Bình đánh nhau với Mạnh Hoạch rồi quay đầu rút lui.
Để thực hiện âm mưu, hoàng hậu Chương Hiến còn làm hại việc. Thậm chí có khi nghĩ xa mưu sâu nhưng do hoàn cảnh khách quan thay đổi bất trắc thì cũng khó tránh khỏi lo gần. Thế là mọi người cho Thiền Đạo Đài là vị quan tốt, biết bảo vệ quyền lợi bá tính.